Chào anh em. Trong bài viết này mình xin chia sẻ trải nghiệm của mình khi cầm lái chiếc Yamaha R15M trên trường đua Đại Nam. Mình đi Đại Nam nhiều lần rồi, nhưng mà những lần đi đó là chỉ nhìn anh em chạy thôi, chứ chưa bao giờ cầm một chiếc xe mô tô để chạy trên sân Đại Nam cả. Cách đây vài tuần, mình mượn được chiếc R15M và mình đã quyết định đem chiếc xe này lên track để trải nghiệm. Và thực sự đó là một trải nghiệm rất đáng nhớ, rất tuyệt vời đối với một người yêu thích xe mô tô. Nếu mà bạn nào có xe mô tô thì mình cũng khuyến khích các bạn thử cầm xe lên Đại Nam chạy vài vòng. Dù hơi mệt lúc ban đầu nhưng sau đó sẽ thấy rất đã. Nó giống như là một cảm giác gây nghiện vậy, thực sự là chỉ muốn chạy hoài, chạy hoài thôi.
R15M là chiếc xe thuộc phân khúc 150 phân khối và mặc dù là chiếc sportbike “đàn em” nhưng R15M được trang bị nhiều công nghệ mà chúng ta thường chỉ thấy trên những chiếc xe có phân khối lớn, chẳng hạn như kiểm soát lực kéo, hay là sang số nhanh. Bộ sang số nhanh ở trên R15M là chỉ có chiều lên thôi nhưng như vậy cũng là khá đủ đối với một chiếc xe sportbike phân khúc cỡ nhỏ rồi. Ngoài ra R15 còn có ABS trước sau. R15 là chiếc xe sportbike 150cc được yêu thích và có nhiều điều tiếng nhất trong cộng đồng xe mô tô. Nhưng mà tạm thời bỏ qua những chuyện đó, điều mà mình muốn chia sẻ trong bài này đó là chiếc xe này nó hoạt động như thế nào ở trong track Đại Nam và những công nghệ ở trên xe đã giúp mình kiểm soát nó như thế nào.
Lần đầu chạy trong track
Vì đây là lần đầu tiên chạy track cho nên mình cũng không biết nhiều về những kỹ thuật ở trong track, chẳng hạn như là thắng ở đâu hoặc là vô cua như thế nào hoặc là nghiêng xe bao nhiêu là đủ, rồi thoát cua như thế nào cho đúng, rồi tư thế ở trên xe như thế nào. Dù có nhiều năm xem MotoGP nhưng mà thật sự mình còn nhiều bỡ ngỡ khi cầm R15M lên track.
Điều đáng quên là sáng hôm đó là mình quên ăn sáng. Tại vì quá háo hức, từ nhà chạy lên mà quên dừng lại để ăn sáng. Rồi vô trong trường đua Đại Nam thì cũng không biết ăn sáng ở đâu cho nên là cầm xe chạy luôn. Mình khuyên các bạn là các bạn đi track thì các bạn cũng nên ăn uống cho đầy đủ để có năng lượng; có năng lượng thì mình mới tập trung, mình xử lý những tình huống trên track được. Nhưng mà thật sự là lúc đó sự háo hức, adrenaline trào dâng khiến mình bỏ qua cơn đói luôn và cứ như vậy chạy thôi.
Lúc đầu mới chạy trên track thì mình cứ mạnh dạn “bơm” thôi. Nghĩ lại những hình ảnh về MotoGP, WSBK và cứ chạy thôi nhưng mà sai hết. Thứ nhất là mình không biết là track có bao nhiêu khúc cua, khúc cua này nghiêng xe như thế nào, thoát ra như thế nào, mở ga ở đâu, đóng ga ở đâu, thắng ở đâu. Tất cả những cái đó gần như là mình không được học. Sau khoảng vài vòng, mình thấy không ổn lắm, tại vì toàn bị hớ cua, rồi thắng không đúng, rồi mở ga không đúng, gài số không đúng, tư thế ở trên xe cũng không đúng, cái gì cũng không đúng cả.
Học hỏi để chạy tốt hơn
Chạy vô khu vực kỹ thuật, có một anh huấn luyện viên (instructor) người Nhật bắt đầu hướng dẫn từ từ cho mình: chỗ này mở ga như thế nào, chỗ kia đóng ga ra làm sao, rồi vị trí cơ thể ở trên xe. Sau đó thì mình ra chạy lại, cảm giác tốt hơn một chút so với lúc ban đầu. Chạy khoảng 5 vòng như thế thì mình lại vào khu vực kỹ thuật để nghỉ ngơi và tiếp nước tại vì thật sự rất mệt vì lúc đó nắng bắt đầu gắt lên rồi.
Sau khi nghỉ ngơi xong, anh huấn luyện viên chạy xe của anh ấy ra track luôn. Anh ấy chạy trước, mình chạy sau. Anh ấy thắng ở đâu thì mình cứ thắng ở đó, anh ấy thoát cua ở đâu thì mình thoát cua ở đó. Anh ấy chạy line chỗ nào thì mình cứ chạy đúng line của anh ấy. Đúng là khi mà được người có kinh nghiệm dẫn chạy trong track như vậy, cảm giác như là mình chạy tốt hơn hẳn, vào cua cũng chính xác hơn, thắng cũng chính xác hơn. Đúng là “không thầy đố mày làm nên”!
Cứ như thế, mình tiếp tục chạy. Thật sự là một trải nghiệm rất tuyệt vời. Càng về trưa thì năng lượng lúc này trong người gần hết rồi, không thể tập trung chạy được nữa và mình quyết định nghỉ luôn. Sau 20 vòng chạy thì cơ thể thực sự rã rời vì cơ thể chưa thích ứng với việc chạy track, chưa thích ứng với việc phải ghì chiếc xe, phải điều khiển chiếc xe với sự thay đổi gia tốc liên tục như thế. Đặc biệt là 2 cánh tay như là không còn cảm giác luôn. Nhưng mà đó chưa phải là tệ nhất, mình vẫn còn sức để chạy về nhà. Chạy về nhà thì lúc này tác động mới rõ rệt: 2 cánh tay của mình là không còn cảm giác gì luôn, không thể nào cử động một cách bình thường được. Phải mất 2 ngày sau thì cánh tay nó mới trở về trạng thái bình thường được. Tại vì chưa bao giờ mình chịu một sự thay đổi gia tốc nhiều như thế, nên là chuyện mỏi cơ hoặc là căng cơ là chuyện hết sức bình thường. Và mình cũng rút ra được một kinh nghiệm là thật sự là để chạy chắc thì chúng ta phải tập thể dục thể thao khá là nhiều để mà cơ thể chúng ta chịu được sự thay đổi gia tốc liên tục.
Anh em hay cứ nghĩ là R15M yếu, nhưng khi chạy track Đại Nam, chiếc xe này rất phù hợp. Nó đủ để mà chúng ta tập những kỹ năng điều khiển xe ở trong track. Nếu mà bạn nào quen được với gia tốc rồi thì các bạn có thể lên những chiếc xe 300-400 phân khối. Mình thấy nhiều anh em chạy những chiếc xe 1.000 phân khối với 200 mã lực ở trong Đại Nam thì quá dư luôn vì Đại Nam khá nhỏ. Nhưng mà chúng ta cũng không có sân nào dành cho xe phân khối lớn ngoài Đại Nam cả, cho nên là nhiều anh em vẫn đem chiếc xe của mình vào chạy. Còn nếu mà chạy để tập kỹ năng thì những chiếc xe tầm khoảng 150 hoặc 300-400cc là đủ, như là KTM RC390, Kawasaki Ninja 400, Yamaha R3. Đó là những chiếc xe mà mình nghĩ là vừa tầm để mà chạy ở trong Đại Nam và chúng ta có thể học được nhiều kỹ năng từ đó.
Bây giờ là Yamaha R15M
Đầu tiên là chiếc xe nó khá là nhẹ, khoảng 130-140kg khi đổ đầy bình xăng. Đối với những ai lần đầu tiên chạy track như mình thì chạy R15M là phù hợp. Mình nghĩ là lúc đó mà cầm những chiếc 300 hoặc là 600 hoặc là 1000 phân khối thì không thể nào mà chạy quá nổi 3-4 vòng đâu vì những chiếc xe này nặng, mạnh và có gia tốc lớn. R15M nhẹ cho nên là cầm lái thoải mái đối với những người mới chạy track.
Một tính năng mà mình rất thích ở trên R15M đó là tính năng kiểm soát lực kéo. Có 1-2 lần là chiếc xe nó bị trượt đó và bị xoáy bánh, lúc đó mình tưởng như mình sắp xòe rồi. Nhưng cũng chính lúc đó mình cũng cảm nhận được động cơ bị ngắt tạm thời. Tính năng kiểm soát lực kéo đã can thiệp vào sự hoạt động của động cơ cũng như là tốc độ vòng quay của bánh xe để giúp mình ổn định lại chiếc xe. Và thực sự sau trải nghiệm đó mình nghĩ là 2 công nghệ an toàn cần phải có trên một chiếc xe đó là ABS trước sau và kiểm soát lực kéo.
Những chia sẻ khác
Một điều mà mình học được đó là áp suất lốp khi mà chạy track tại vì anh huấn luyện viêncanh chỉnh áp suất lốp của mình thật chuẩn để mình có thể tự tin thắng đúng, thoát cua đúng, nghiêng xe đúng. Lúc mới lên track thì lốp xe của mình khá là căng và điều đó gây ảnh hưởng khá nhiều trong lần đầu tiên mình chạy, kiểu như chiếc xe nó bay bay. Nhưng mà sau khi mà vào khu vực kỹ thuật rồi, đợi lốp xe nguội rồi thì bắt đầu mới đo lại mới thấy là áp suất lốp quá cao và nó ảnh hưởng đến cảm giác lái. Sau khi được canh chỉnh lại áp suất lốp, mình ra mình chạy thì cảm thấy nó ổn hơn, chiếc xe nó dễ chịu và dễ điều khiển hơn.
Bạn chạy chung ngày hôm đó, chạy Yamaha MT-09.
Một cái nữa mà mình cũng muốn chia sẻ với anh em sau khi trao đổi với anh huấn luyện viên đó là: MotoGP là một phạm trù rất khác so với những chiếc xe mà chúng ta chạy track. Xe thương mại với lại xe MotoGP là hai lĩnh vực cách xa nhau 10 năm. Xe MotoGP là những chiếc xe prototype (nguyên mẫu) và được được canh chỉnh cho từng tay đua. Lốp xe ở trên MotoGP là những loại lốp đặc biệt, có độ bám rất cao và phục vụ cho chuyện nghiêng xe hoặc là tăng tốc với tốc độ rất cao như thế. Còn những chiếc xe thương mại chúng ta có giới hạn riêng của nó và cách chạy trên xe thương mại cũng khác với xe MotoGP. Nên là chúng ta cũng đừng quá ảo tưởng về chuyện là xem MotoGP nhiều thì sẽ chạy xe hay. Chúng ta có thể học hỏi thôi nhưng mà thực sự không thể nào mà áp dụng 100% được. Nhiều người cứ nhìn xe MotoGP hay xe WSBK nghiêng cua 60-65 độ nhưng mà những chiếc xe đó có đủ điều kiện để làm điều đó và khi mà chạy track, người ta chỉ cần quan tâm đến thời gian chạy vòng (lap time) và các tay đua MotoGP có nhiều cách để thực hiện điều này, kể cả cạ gối. Còn ra ngoài đường hoặc chạy track mà cạ gối khi không cần thiết thì chỉ là làm màu thôi.
Đó là trải nghiệm của mình về chạy R15M ở trên trường đua Đài Nam và mình nghĩ là nếu bạn nào có xe thì các bạn nên đem lên track các bạn trải nghiệm một lần.
Cảm ơn anh em đã đọc bài.
Trải nghiệm Yamaha R15M trên trường đua Đại Nam
Article written by lequockhanh, published 27/10/23.
Chủ đề