Xả stress Nơi chia sẻ tâm sự của anh em Biker Việt Nam tại Hải Ngoại

Thảo luận trong 'Ngoài lề - Xả stress' bắt đầu bởi Standonbike, 1/4/11.

  1. Standonbike

    Standonbike Bằng A2

    Tham gia:
    15/6/09
    Bài viết:
    400
    Được thích:
    1,996
    Chắc chắn trong mỗi con người VIệt Nam chúng ta, khi đi đâu vẫn nhớ về quê hương mình, và không ai không có nỗi buồn và tâm sự. Ở 1 nơi nào đó, Bắc bán cầu hay Nam Bán cầu, dù phương Tây hay phương Đông, BikerVietNam.com vẫn luôn là một ngôi nhà chung của chúng ta, để luôn nhớ về quê hương, 1 cách khác để nhìn về quê nhà, hay là 1 ngọn lửa với nhiệt huyết của những con con người xa xứ, hãy tâm sự, cảm nhận và sẽ chia.
     
    1 person likes this.
  2. v1nc3nt

    v1nc3nt Bằng A2

    Tham gia:
    5/8/07
    Bài viết:
    159
    Được thích:
    474
    Khỏi nói những năm tháng xa xứ luôn nhớ VN,Tết xứ người nghe Xuân này con không về thì chỉ có thút thít thôi...Lại phải sắp đi xa,God Father có tuổi rồi lòng không yên...
     
  3. Standonbike

    Standonbike Bằng A2

    Tham gia:
    15/6/09
    Bài viết:
    400
    Được thích:
    1,996
    SỰ kiện đổi múi giờ của nam bán cầu. và bắn pháo hoa.
    1 năm đổi muối giờ 2 lần , thời gian cách nhau sáu tháng.
    Thời gian hiện tại cách VIệt Nam 4 tiếng đồng hồ.
    Sau đêm nay sẽ cách Việt Nam 3 tiếng đồng hồ.
    Chính xác vào lúc 3h đêm nay đồng hồ trên tháp sẽ đứng lại 1 tiếng đồng hồ.
    Trong thời gian đó khắp các thành phố trên Australia đồng loạt bắn pháo hoa.
    Mọi người tham gia cá hoạt động vui chơi , tiệc, party ...
    Những người lao động , công chức, sinh viên được ngủ thêm 1 tiếng mỗi ngày, và mỗi khi chiều về sẽ có thời gian trời sáng nhiều hơn 1 tiếng để đi chơi.
    Và cũng từ muối giờ này trời sẽ lạnh lên rất nhiều , nhiệt độ cao nhất trong ngày khoảng 20 độ C. đếm tầm 10 độ, đến giữa tháng 5 các thành phố phía nam sẽ bắt đầu có tuyết vì đang chuyển qua mùa đông (Tháng 4-tháng 10) Tháng (10 đến tháng 4 là mùa xuân và Hè)
     
  4. joliekate_89

    joliekate_89 Bằng A2

    Tham gia:
    28/2/11
    Bài viết:
    353
    Được thích:
    1,050
    ba năm rưỡi từng xa nhà đi học ở nc ngoài mới hĩu đc cảnh nhớ gd, ở nc ngoài thì k như VN cuộc sốgg chỉ có c.việc, hok thog thả đc đi đâu đó chơi sau giờ làm việc , ai cũng như ai, hok thân thiện như ở VN mìhh....bởi vậy đi xa nhớ nhà lắm....nhất là con gái đi xa ba mẹ mìhh k yên tâm tí nào ,lúc nào cũng lo lắng k yên....thương ba mẹ ,nhớ tới là khóc....hic hic
     
  5. NghĩaTN

    NghĩaTN Tập Lái

    Tham gia:
    30/6/10
    Bài viết:
    7
    Được thích:
    69
    Một buổi sáng tháng 11-2 , tức mồng 9 tết Việt Nam, sau khi đáp chuyến bay xuống thành phố , tôi tất bật dọn nhà từ Wolstonecraft ở phía bắc sang quận Banks Town, khu người Việt đông thứ 2 ở phía Tây để ở với 1 ông chú đã từng là bạn chung trường giáo dục cộng đồng với ba tôi thời năm 1978. Người mà trước đó vài tháng, ba tôi tình cờ gặp ông ta ở quận Marick Ville khi cả nhà đang đi kiếm vài con cá ở bãi biển Bondi gần vịnh Diamond. Với 2 vết thương dài trên lưng sau vụ ẩu đả mồng 1 tết khá nặng tôi không thể tự vác ba lô đi lại đi học, chăm sóc cho mình với 1 quãng đường khá xa. Ba tôi nói ở với ông chú sẽ tiện lợi hơn về nhiều mặt từ việc mua sắm gần shop Á Châu và phòng khi lỡ không may gặp trục trặc vì đau ốm và đó cũng là lý do ba tôi gởi gắm cho ông ta chăm sóc hộ thằng con nhìn mặt hiền nhưng khó đỡ này.

    Sau 30 phút từ phi trường về Wolstonecraft để dọn nhà sang trấn Yagoona (Thuộc quận Banks Town). Dọn nhà đâu vào đó xong, ông chú đi mua chút đồ về để cho tôi sử dụng. Thấy căn nhà cũng rộng rãi, cũng đầy đủ tiện nghi, nhưng có 1 cái mùi thơm tôi nghe rất ngọt, phân phấn lỗ mũi, như mùi hoa gì đó phản phất đâu đây, tôi đi lòng vòng xem thử bước ra sau vườn, có 1 cái lán như lán trồng rau gọi là nhà lồng thì phải, phủ bạt như trại lính, ngang cở 10 mét , dài cũng xấp xỉ 8 thước. Nghĩ là kho, tôi kéo dây kéo bước vào, giật mình và tá hỏa khi thấy trước mắt toàn cây cần sa. Trên giá đựng nhiều thứ trong đó có cây 1 thước 2, cả Cost 45 và Riffles. Trong vài giây mường tượng tôi có thể hình dung ra cuộc sống của ông ta. Thất nghiệp, nhưng thường đến quận Marick Ville đứng cả buổi trời ở đó. Và cũng ngay cái góc Berry Square đó 2 ông bạn thân những năm 70 gặp nhau


    Sau khi viện lý do xa trường học, quyết định 1 tuần sau dọn ra ngoài và không muốn bị cớm phát hiện ập vào nhà là lúc đó ăn hại cả đời dù cho mình chẳng dính líu gì. Ông ấy hỏi đi đâu, tôi nói sang quận Cabramatta.


    Đúng 1 tuần sau tôi sang quận Cabramatta. Đi thêm về phía Tây khoảng 10 km nữa.


    Cabramatta, một thị trấn nhỏ của thành phố Fairfield City thuộc tiểu bang New South Wales, là khu người Việt Đông nhất ở đây với hơn 40 ngàn người. Cuộc sống ở đây rất sung túc. Mọi thứ ở Việt nam đều có ở đây cả, không thiếu thứ gì, từ nước tương Chinsu, mắm phú quốc, mực 1 nắng, mì Hảo hảo, bồ đề, cafe G7, trung nguyên, hủ tiếu, bì bún , bún riêu, bánh chưng, bánh tét, cá rô, cá chạch, cá lóc, có cả chôm chôm, nhãn, mãng cầu.măng cụt, không thiếu những gia vị để làm những món ăn như bò kho, nước màu, ...


    Lúc trước tôi có đến đây nhiều lần, thường cafe với nhiều người ở đây và có quen với một số người mà ngày trước gọi là thuyền nhân.


    Vẫn quán cafe Nhớ nằm trong con hẻm bên cạnh đồn quân cảnh liên bang, sau 30 phút ngồi 1 mình thì mấy ông bạn già đã không gặp từ 2 tháng trước vẫn thói quen hàng ngày ra uống trà đàm đạo với nhau. Sau khi dò hỏi tôi tìm được 1 chỗ ở mới, khu Mount Pridchard cũng thuộc quận Cabramatta.


    [​IMG]

    Vì là khu người Việt nên ở đâu cũng người Việt, lái buýt cũng người Việt, lái taxi cũng người Việt. Đi tới đâu cũng nghe tiếng nói của quê nhà khiến cho mình có 1 cuộc sống ở nơi này có 1 chút tình quê hương, chắc chắn là cảm thấy đỡ nhớ quê nhà hơn rồi, ai chẳng vậy.


    Cũng những buổi cafe đó, tôi tình cờ tìm được 1 việc làm ở khu Cabramatta, ông chủ nhà hàng là người Việt. Qua trò chuyện thì tôi được biết quê ông ta ở 1 tỉnh biên giới vùng 4. Lênh đênh 2 tuần thì được tàu của. Lưu lại làm phu trại tại Nam Dương 4 năm, được Cao Ủy đưa sang đây đã được 31 năm.Với 2 bàn tay trắng ông ta hiện đang làm chủ của 2 nhà hàng lớn, 1 ở đây và 1 ở phía tây bắc Cabramatta là Paramatta.


    Xin vào việc làm với lương 10 Úc kim 1 giờ không thuế, 1 ngày làm 6 tiếng, 4 ngày trên 1 tuần. Nói chuyện với ông ấy mình cảm thấy cũng yên tâm về chỗ làm.Làm được hơn 1 tuần, và vào 1 buổi sáng, hôm đó nghe ổng nói chiều nay cho mình nghĩ việc. Hỏi lý do tại sao ? Quán muốn tuyển nữ tiếp viên.


    4 h trưa hôm đó vào phòng lãnh lương, ông ta chỉ trả có 7 đồng 1h cho 9 ngày đi làm. Trả lời cho thắc mắc là tại vì em làm không tốt bằng nữ, quán có nữ khách nhiều hơn. Rồi cũng có cãi cự nhưng khu đó là khu của ổng không làm gì được nên đành ấm ức ra ngoài đi về tại vì không có lý do cãi lại được khi không có hợp đồng.


    Cầm đúng 252 đồng trên tay. Vừa tức vừa thấy mình lại bị gạt. Dạo 1 vòng mà cứ suy nghĩ vòng vo mấy chuyện đó. Ghé ngang quán bún bò Tha Phương ngay góc quảng trường làm 1 tô bún bò huế ăn lấy lại sức. Xong quay trở về quán cafe cũ ngồi. tình cờ gặp được 1 anh quen lúc trước cũng từng cafe ngoài này và cụng ly vài lần sau mấy chầu đua ngựa và cái giải đua ngựa Melbourne 3 tháng trước.


    Tâm sự được nói qua vài ngớp đen đá xong. Anh ta nói nhỏ đi theo tao. Trả 2 ly cafe 7 đồng theo sao anh ta ra khu bãi đậu xe. Mở cốp xe lên tôi thấy nhiều thứ khó nói trong đó. Anh ta nói thử ko ? Tôi hỏi thử gì? Cho bỏ tức! Thôi nói không dám. Anh ta nói nhát vậy?Vậy cầm tua vít đi! Tọi hỏi làm gì? anh ta bảo lấy đi rồi đi theo tao. Nhét vào lưng quần đi vòng ra bãi đậu xe sau lưng nhà hàng, anh ta dẫn lại ngay chiếc xe ông chủ rồi cười. Tôi đoán được anh ta nghĩ gì.


    ===== Bổ sung vào lúc 22:50 ===== Bài cũ được gởi vào lúc 21:31 =====


    Một buổi chiều thứ 6 sau khi đi học về, có chút thời gian tôi dạo 1 vòng khu người Việt ở Canley Vale tìm mấy cái nhà hành để thử xin việc làm.

    Bước xuống xe lửa qua khỏi khu thư viện liên quận là phòng tập thể hình. thấy 1 dàn moto 12 chiếc đậu ngang trước club, dựng ngay ngắn như biker thường đi off dựng xe để chụp hình, trên lề là 1 nhóm người châu Á đang nói chuyện gì đó. đi ngang thôi nhận ra họ là người Việt nhưng nhưng nói giọng miền Bắc. Theo đam mê tôi đi chầm chậm nhìn dàn xe với những cây bô khá lạ, hình như mấy cây bô trong moto Gp thường sử dụng.

    What the f*** are you looking? (Mày nhìn cái đ** gì vậy?). Tôi quay qua nói người Việt và cười 1 cái rồi họ gật đầu hất 1 cái.

    Dạo vòng ngang qua khu trái cây có thấy 1 chỗ bán trái cây và thực phẩm có đăng bản cần nam nữ phụ việc. Thử xin vào làm. Và nhận ngay sự đồng ý. Nhưng vẫn là không có kí hợp đồng trả thuế. Vẫn 6 tiếng 1 ngày và làm 4 ngày 1 tuần. Với lương 8 đồng 1 tiếng. Họ biết không phải dân địa phương nên trả giá khá rẻ chỉ bằng 1 phần 3 so với người bình thường chưa thuế. Chấp nhận vì cũng muốn kiếm chút đỉnh để xài và ăn uống cho thoải mải.

    Hôm thứ 2 tuần sau vô bắt đầu làm. Tất cả những người ở đây đều cùng là sinh viên. 4 thằng và 1 số nữ sv làm thâu ngân, lọc hàng. vì là thứ 2 nên xuống hàng xe tải. Với cái chiêu ma cũ ăn hiếp ma mới. xe tải 5 tấn tôi xuống hàng còn bọn nó 3 thằng đứng ở dưới chỉ việc cho lên xe đẩy và đẩy vào kho. 1 mình làm sao khiêng nổi 5 tấn trong khi đó xe tải chỉ đượcc đâu ở đó 2 tiếng đồng hồ. Cũng cố gắng lắm 3 tiếng đồng hồ sau xuống hết xe trái cây. 3 tiếng còn lại người tôi đuối sức đến nỗi thẫm chí đứng khom lưng nhặt 1 quả táo còn không nổi cứ run run.

    Cầm cự 1 ngày , ngày thứ 4 tôi làm từ 7h sáng cho đến 1h trưa. Sáng vào làm hơi đuối nhưng đỡ hơn ngày thứ 2 trước là chỉ cho lên xe đẩy và khiêng hàng. Tuy nhiên lại gặp mấy thằng lính cũ chọt chẹt với bà chủ rằng tôi không đủ sức làm gì đấy. Và bảo tôi đi khiêng gạo cho khách. Khiêng gạo cho khách 1 bao 50 KG từ tiệm qua bãi đậu xe hơn 100 mét, trong khi đó minh mẩy mình đã ê ẩm vì hôm thứ 2 đã quá sức, 1 ngày hôm đó tôi khiên hơn 20 bao cho khách. Còn tụi nó làm gì? Tụi nó ngồi dán bảng giá vào các túi thực phẩm, sắp trái cây, lựa của khoai, rửa hành ... Cắn răng và ráng mà làm Cũng tự an ủi vì mình là ma mới nên tụi nó đì thế thôi.

    11h 30 không thể cầm cự được cái đói và đuối khi 1 ổ bánh mì thịt ban sáng không đủ cầm cự cho đến trưa, với qua tiệm bánh kế bên kêu thêm 1 ổ bánh mì ăn nhanh để chống đói. rồi quay lại làm. cực nhưng vẫn còn đỡ hơn cuộc sống của những người lao động ở quê hương, 1 ngày 48 đồng cũng trên 1 triệu tiền Việt nam còn gì.
    Kệ ...,

    Ngày hôm đó mưa phùn, và không khí lạnh phảng phất. Tối hôm đó tôi bệnh vì 1 ngày dầm mưa khiêng gạo cho khách.

    Ngày thứ 7 tôi vào làm. Người vẫn còn đưới Tất nhiên là chỉ trong mấy ngày làm sao khỏi ê ẩm nhanh được, cứ thử nghĩ như người mới tập tạ thì cơ thể sẽ ê ẩm và mỏi trong mấy ngày vả lại bệnh còn chưa hết. Vẫn là công việc khiêng gạo cho khách. Nhưng hầu hết người và khách ở đây đều là người Bắc. Người Bắc ở đây tính tình họ rất khó có thể dùng một mỹ từ để nói về họ. Họ muốn mua 1 bao gạo thì trong đống gạo , họ kêu mình khiên bao này xuống rồi xem gạo, không vừa ý lại chất bao này lên khiêng bao khác xuống. Trái cây cũng thế, có khách mua trái cây về đãi tiệc hay mua trái cây cho tiệm sinh tố, họ lựa 1 lần 1 thùng 20 kg và phải khiêng cho họ, cứ như vậy.

    Giờ ăn trưa hôm đó con bé sinh viên làm kế toán ngồi cạnh nói nhỏ cho tôi nghe."Bữa thấy anh vô là em biết chắc anh bị đì, tụi lính ở đây nó bè phái lắm, nhiều người và làm thử việc gây lộn với tụi nó nghỉ lắm rồi, có lần đánh nhau ở đây luôn, cứ thấy người mới vô là tụi nó đì cho làm không nổi rồi chọt cho bà chủ đuổi à. Thấy anh bị đì tội nghiệp mà không dám nói. Đã vậy bữa thứ 4 tụi nó còn chọt anh cho bà chủ đuổi anh nữa" Hỏi con bé tại sao? Con bé nói "Tụi nó muốn chỉ tụi nó làm ở đây thôi vì lính vô thì tụi nó bị chia tiền ra bớt, bình thường tụi nó làm 12 đồng có an vô tụi nó làm 10 đồng 1 tiếng à". Gật đầu ậm ừ cười cười rồi nói vài câu vào làm tiếp.

    Quả thật đúng trưa hôm đó tôi bị bà chủ đuổi việc với lý do không lanh lẹ, khiêng hàng không nổi. Cầm 3 ngày tiền đi ra shop, tụi lính hỏi nghỉ hả ? Nghiêng đầu qua nhìn tụi nó. Đứng nghiêng 1 tay chống nạnh, tay giơ lên bái bai miệng cười nhoẻn.

    Bước chậm về phía ga. Đột nhiên nghe tiếng súng nổ, mọi người chạy ngược về phía mình tán loạn. nấm vào chiếc Taxi bên cạnh đó. Nhìn về phía tiếng súng nổ nằm ngay phòng tập tạ hôm đó , thấy vẫn 1 dàn mô tô hôm bữa nhưng dựng không ngay ngắn chiếc ngả chiếc nghiêng và có 2 người đang nằm bên cạnh 1 người thì đang bò cố nấp vào cánh cửa kho phía sau của thư viện. Và bên kia đường là 1 chiếc xe 12 chỗ không biển số vọt đi thẳng theo phía đường ray của ga chạy mất.

    1 số người gọi quân cảnh, hồng thập tự của người Việt gần đó , vài phút sau tôi và mọi người đi lại chỗ 2 người nằm , thì ra là đám mô tô hôm trước, người Việt. Nhìn vào góc cửa thư viện người nằm tay ôm đùi bên vũng máu thì ra là cái thằng chửi mình hôm bữa. Mọi người xí xố đụng với băng Hương Cảng (Hồng Kông) ở bên Quận Yagoona...

    Nghe tiếng xe quân cảnh lại hầu hết mọi người giải tán, chỉ có 1 số người đầu vàng đứng lại chắc là làm chứng.

    Từ từ bước xuống ga và suy nghĩ về cách đồi xử, xã hội và khu Canley Vale này...

    ===== Bổ sung vào lúc 23:51 ===== Bài cũ được gởi vào lúc 22:50 =====


    Những ngày giữa tháng ba New South Wales mưa tầm tã, lụt lội ở nhiều nơi, trung tâm thành phố không sao , nhưng ra ngoài mấy hạt rìa thì hầu hết đều bị ngập, cứu thương inh trời.

    Sau buổi thuyết trình ở trường thì cũng đã 6 h chiều, xuống ga xe lữa Cabramattacũng đã 7h rưỡi chiều, trời gần tối, trời mưa nặng hạt, và khá lạnh, nhìn trên nhà ga có bảng nhiệt độ báo 16 độ C cũng khá lạnh. chờ buýt , chờ nữa tiếng không thấy đâu , mở điện thoại ra cũng đã 8h, và nhìn lại hôm đó là thứ sáu,coi lại bảng lịch xe buýt ngưng từ 7h chiều.Taxi thì khá đắt , từ Cabramatta về Mt Pridchard cũng 17 đồng. Mà chạy bộ về nhà cũng 1 tiếng. 1 tiếng mình làm không tới 10 đồng. Chạy bộ.


    [​IMG]

    Mưa tầm tã,lạnh tê người ướt hết nhưng cũng may cái cặp hồ sơ và máy tính không ướt vì đã trùm cái áo khoác da lại rồi. Sau mấy đêm thiếu ngủ vì bài thuyết trình và dầm mưa, lại cảm. Thời tiết bên này sao dễ bệnh quá. Lại 1 đêm thức và suy nghĩ ...


    Sáng thứ 7 sau đêm đó tình cở hỏi được 1 việc làm khi uống cafe đọc mấy tờ báo Chiêu Dương và Việt Luận. Lần này là 1 nhà hàng bên quận Paramatta, một nhà hàng Việt , tiệm là Phở Pasteur. Ông chủ kêu qua làm. Lần này làm 2 ngày trên 1 tuần, 12 tiếng 1 ngày từ 10 sáng tới 10 tối , 9 đồng 1 h thứ 7 chủ nhật . Đang là thứ 7 qua thử việc ngay.


    Nhìn lại đồng hồ mới 9h, vẫn còn kịp, tính tiền cafe lên ngay xe lửa qua đó. Thử việc , công việc cũng không nặng lắm, tiếp khách, dọn dẹp, lau chùi, bưng bê, cất kho, giao hàng. Nhưng ông chủ là 1 người rất khôn. Khi khách tính tiền phải vào tại quầy tính, nhân viên không nhận được tiền típ(bo). 10 h khuya hôm đó về đến ga Cabramatta cũng hơn 11h , lộ bộ giữa cái lạnh 14 độ C và mưa phùn nhẹ

    đường về vắng tanh, vừa lạnh, vừa cảm lạnh mà lại ớn lạnh về nhà cũng 1. Lại suy nghĩ công việc cũng nhẹ nhưng sao đường về ớn quá.

    Cũng cố gắng làm đến hết bữa chủ nhật tối đó ông chủ nhắn cưng thử việc vậy cũng được rồi, khuya rồi về đi có gì gọi điện thoại cho em lên làm. Vậy tiền công 2 ngày và tiền em đi xe 20 đồng đâu? Ông ta lại nghênh cái mặt lên: Tui nói có nói chú em đến đây thử việc mà. Chứ có bảo làm chinh thức đâu ?


    Đường về đêm hôm đó, khuya, lạnh nhưng trong lòng lại khó tả đến thế. Và trên giường suy nghĩ, ...


    Đồng tiền với con người có giá trị đến mức ở một nơi nào đó con người lại đối xử với nhau như thế sao? Cũng con người , cũng người Việt mà sao đối xử với nhau như thế? Tức, nhưng làm sao đây, lừa lọc, bóc lột, ganh ghét đố kị, bè phái ...


    Thấm thoát cái lần đầu đặt chân đến đây cũng 6 tháng rồi, có 2 xã hội người Việt:

    ...Tế nhị...
     
    #5 NghĩaTN, 6/4/11
    Sửa lần cuối bởi mod: 12/4/11
    2 người thích nội dung này.
  6. Standonbike

    Standonbike Bằng A2

    Tham gia:
    15/6/09
    Bài viết:
    400
    Được thích:
    1,996
    Trời vào đông sao mau sáng quá, đêm thì lạnh và buồn, 6h sáng rồi , thôi ngủ thôi
     
    1 person likes this.
  7. Standonbike

    Standonbike Bằng A2

    Tham gia:
    15/6/09
    Bài viết:
    400
    Được thích:
    1,996
    Cảm giác bước đi giữa 1 thành phố không người thân, không anh em, bạn bè thân thiết.
    Cuộc sống chả ai lo cho ai cái gì, giữa một đất nước không có tình thân, không có sự đùm bọc.
    Tất cả những gì trong cuộc sống cũng chỉ vì tiền, đồng tiền nước ngoài sao người V ở đây coi trọng hơn cả con người, tình cảm con người.
    Cảm giác cô đơn , lạc lõng, nhạt nhẽo muốn biến khỏi đây cho rồi.
     
  8. Standonbike

    Standonbike Bằng A2

    Tham gia:
    15/6/09
    Bài viết:
    400
    Được thích:
    1,996
    Hôm nay vừa nhận được 2 cái áo mới biker việt nam của anh em BQT cầm trên tay, 1 món quà từ quê hương , vui mừng và phấn khởi
     
  9. NhocVipEX

    NhocVipEX Bằng A4

    Tham gia:
    3/4/07
    Bài viết:
    772
    Được thích:
    12,540
    Khí hậu bên cam bồ của mình khắc nghiệt quá
     
    1 person likes this.
  10. grace89

    grace89 Bằng A4

    Tham gia:
    16/6/09
    Bài viết:
    613
    Được thích:
    1,750
    chia sẽ với các bác ở xa nhà nhé!
    Không biết đến phiên mình thì có chịu nỗi ko :(
     
  • Về chúng tôi

    Biker Vietnam tự hào là một trong những cộng đồng người chơi mô tô, xe máy đầu tiên và có tiếng tại Việt Nam. Bất kể bạn đến đây vì yêu sức mạnh và tốc độ, hay vì muốn tìm hiểu về một chiếc xe, một địa chỉ độ xe cụ thể, bạn luôn được chào đón tại bkvn.com.
  • Quick Navigation

    Open the Quick Navigation

  • Like us on Facebook

Đang tải...